Mái nhà nho nhỏ ấm tình thương
Sáng sớm hơi sương chiều mây xuống
Anh có bằng lòng, có đi chung?
Em không xinh đẹp, chẳng giỏi giang
Hay thích u buồn thích đa mang
Mơ điều nhỏ nhặt, mơ đơn giản
Lo sợ tình mình như nắng tan
Anh nơi thành phố nhà cao rộng
Cuộc sống xô bồ phố thị đông
Đây miền thôn dã anh có muốn
Bỏ hết để về với em không?
Mùa cũ đi rồi mùa thay mới
Tình cảm con người có ngát tươi?
Em thường lo sợ điều dang dở
Sợ mối duyên mình hóa mây trôi.
Mình cùng nhóm lửa, cùng thổi cơm
Một khu vườn nhỏ hoa cỏ thơm
Mái nhà chỉ đủ che mưa nắng
Em sẽ nguyện lòng sống mà thương.
(Mưa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét