Có nhiều điều em muốn kể với anh
Nhưng chẳng dám kể ra vì toàn điều nhỏ nhặt
Anh bận rộn, bộn bề, nhiều lo toan...đâu rảnh
Nên em giữ trong lòng...mãi chẳng dám nói ra!
Anh biết không, em rất sợ cách xa
Vì yêu thương nhiều chỉ làm dài nỗi nhớ
Dù nhiều lúc dối lòng rằng .."chuyện nhỏ.."
Nhưng lúc một mình..em rất sợ cô đơn...!
Anh biết không, em rất sợ anh quên..
...rằng trên đời này...có người yêu anh lắm!
Dẫu thương nhớ nhiều...em để nơi sâu thẳm
Chỉ mong được gần cho bõ những nhớ nhung!
Anh biết không, em rất sợ đường đông..
Cảm giác người qua..chẳng có ai dừng lại
Những lúc như thế..thấy mình sao khờ dại
Thèm một tiếng nói quen, dẫu biết...chẳng thể nào?
Anh biết không, em còn sợ biết bao…
Sợ những quan tâm của mình thành thừa thãi
Sợ những yêu thương lại trở thành mệt mỏi
Còn cuộc đời thì có trở lại được đâu?
Có nhiều điều ta chưa kể với nhau
Em chưa kể với anh...chắc là anh cũng thế
Mong một sớm mai, nằm bên nhau mình kể...
..một lần thật thà...nói hết…những "nhỏ nhoi"!
Thoa Pyo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét