Rồi hôm nào anh đến chơi
tất cả đều đã khác
đám mây trên nóc nhà đã lớn
chim sẻ trên mái ngói đã già
chỉ rêu xanh còn trẻ mãi
ôi! ngày hôm qua…
Rồi hôm nào anh ghé chơi
dường như đến lần đầu
dường như là người lạ
cây cối trong vườn như không quen
người thiếu nữ vẫn là em
mà không phải…
người gõ cửa vẫn là anh
mà không phải
ôi! ngày hôm qua…
Rồi hôm nào anh đến chơi
những câu chuyện kể chưa xong vẫn còn nguyên đấy
người nghe vẫn là người cũ
người kể vẫn là người quen
chỉ tiếng cười ngây thơ đã hết
ôi! ngày hôm qua…
Rồi hôm nào anh đến chơi
tìm mẩu nến vụn có lần đã thắp
nếu em còn giữ hãy cho xin
khi ngồi buồn, anh còn chút ánh sáng xa xăm
thứ ánh sáng chỉ mắt em xưa kia mới có
đôi mắt không phải bây giờ
tuổi thơ đã chết
ôi! ngày hôm qua…
Rồi hôm nào ghé thăm
để nhận thấy một điều đã muộn
đám mây đã lớn
chim sẻ đã già
chỉ rêu xanh còn trẻ mãi
ôi! ngày hôm qua…
– Đỗ Trung Quân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét