Em biết rằng những điều đã trôi qua
Chẳng thể nào một lần quay được lại
Như bài hát một thời ta hát mãi
Khúc đoạn nào… cũng chỉ thấy những đau!
Giá như mà hai đứa vẫn thương nhau
Thì có lẽ, chúng mình đều hạnh phúc
Phải không anh
Nhưng mà không phải… thực
Bởi bây giờ… còn lại mỗi riêng em.
Có lẽ là, rồi mãi em cũng quên
Bởi nỗi buồn đâu đành lòng theo mãi
Anh hạnh phúc, cả phần em… còn lại
Em biết mà - người phụ nữ hơn em…
Có vài lần, em xuống phố tìm quên
Thoảng ý nghĩ biết đâu mình gặp lại
Trăm vạn người… chỉ thấy lòng xa ngái
Tóc rối buồn…
Có gặp lại được đâu…!
Biết thế nào là đủ để hết đau?
Biết thế nào là đừng?
… ngừng chân bước…
Biết thế nào…
Nước mắt ai chảy ngược…
Biết thế nào…
Là lãng quên…?
Bích Thoa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét