Mây buồn trôi tận trời xa
Mẹ buồn biết giấu xót xa nơi nào?
Một đời vất vả, lao đao
Bão giông chẳng quản, chênh chao chẳng sờn
Cánh cò còn sợ cành cong
Mẹ tôi gánh cả gió giông bao mùa
Chẳng màng nắng, chẳng ngại mưa
Mặc đêm đông rét, mặc trưa nắng hè
Ầu ơ... điệu lý, câu vè
Kẽo cà kẽo kẹt chõng tre mẹ nằm
Nhọc nhằn như kiếp con tằm
Rút tơ nhả ánh trăng rằm cho con
Con đi trăm núi ngàn non
Chẳng ai bằng mẹ thương con trọn đời
Một mai mẹ bỏ con rồi
Gió giông ai gánh? Ai ngồi ru con?
-Lam Khuê-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét