Có thể một ngày chúng mình sẽ già đi
Mà không phải đâu, đó là điều chắc chắn
Nên nếu có thể, đừng vui buồn lẳng lặng
Hãy sẻ chia với ai đó... thương mình.
Anh đã ước gì?
em có biết không anh?
Em thì ước mong chân thành là có thực
người ở hiền sẽ suốt đời hạnh phúc
Sống chân tình chắc chắn được an yên.
Cuộc đời này nhiều lắm chuyện trắng đen
Và nước mắt đâu hiền như hình nó
Có những chuyện phải dằn lòng buông bỏ
Có những người nhất định phải lãng quên.
Đứng trước tháng năm em lại nghĩ về em
Rồi mái tóc sẽ chẳng còn xanh nữa
Những khát khao của em còn mềm non như cỏ
hay cũng như tháng năm lấp ló mất - còn.
Chúng mình chẳng thế nào như những đứa trẻ con
Đều phải lớn lên, ra đi và cống hiến
Vẫn thèm khát những lời hứa hẹn
Dù thâm tâm vẫn biết chẳng vững bền.
Rồi sẽ có những ngày chúng mình rất cô đơn
Chẳng thích sẻ chia, muốn một mình lặng lẽ
Người lớn khi cô đơn vẫn thường như thế
Trầm mình và ưu tư.
Chúng mình, rồi cũng sẽ già đi
Nhưng anh ơi, hãy cùng nhau già nhé
Trọn đời bên nhau mặc ồn ào, lặng lẽ
Lời sẻ chia này anh đồng ý, nhé anh....
Thoa Pyo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét