Ngoài kia gió lùa qua ô cửa
Em đừng co tròn mà nước mắt tuôn rơi
Ngủ đi em, rồi nỗi nhớ sẽ dần vơi
Đâu ai định rằng suốt đời ta phải nhớ.
Mưa về, gió đập mạnh làm em lo sợ
Ngoan đi nào rồi mọi thứ sẽ bình yên
Đừng gọi cho chàng trai ấy, vì một lẽ hiển nhiên
Giờ với họ, em không còn quan trọng nữa.
Em đừng chờ chàng trai ấy về làm gì nữa
Họ xa lắm rồi, kí ức cũng hư hao
Em ngoan đi, rồi mọi thứ sẽ như phép màu
Giúp em quên để rồi em thôi nhớ.
Tin anh đi, một ngày trái tim em sẽ mở
Sẽ yêu thương một ai đó như đã từng
Chỉ có điều người đó sẽ chẳng dửng dưng
Bỏ mặc em… như người kia đã từng làm em đau, em khóc.
Ngủ đi em, mai sẽ là bình minh
Và nắng sẽ về rọi vào bên khe cửa
Em kéo chăn vào, ngoan… đừng khóc nữa
Mai nắng sẽ về, em sẽ thấy bình yên.
Mỹ Nhiên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét