Tháng 4 có nỗi nhớ đi lạc - CẢM XÚC 365

NƠI CẢM XÚC THAY LỜI MUỐN NÓI!

Thứ Hai, 3 tháng 4, 2017

Tháng 4 có nỗi nhớ đi lạc

Sáng nay, nghe bài hát "tháng 4 về" mà ai đó gửi mà lòng lại thấy da diết. 

***

Gửi quê nhà và mùa loa kèn lỗi hẹn nhân một ngày đầy gió!

Một tháng 4 nữa lại về cho hoa anh đào nở rộ. Cho lòng lại dâng lên những cảm xúc bồi hồi khi thành phố tràn ngập trong màu hoa trắng muốt. Tháng 4, phố dường như được khoác lên mình chiếc áo mỏng manh, tinh khôi và trắng muốt của hoa anh đào. Tất cả chìm trong sự dịu dàng của bản tình ca như chưa bao giờ dừng lại. Nơi phương trời này, có những lúc chợt nhớ quê nhà tháng 4, những con gió nồm nam mùa này đã bắt đầu thổi.


Sáng nay, nghe bài hát "tháng 4 về" mà ai đó gửi mà lòng lại thấy da diết. Tháng 4, những ngày tháng 4 ngập tràn gió, gió như hát khúc tình ca khiến lòng bồi hồi. Gió như người bạn đồng hành hát khúc phiêu du. Tháng 4, hoa loa kèn bắt đầu ngợp trời Hà Nội. Và tháng 4, nơi đây cũng đang ngợp sắc anh đào, mọi thứ dường như ngừng lại. Những cái nắm tay, những cái ôm dưới nắng, những nụ cười trong veo, những khuôn mặt ngước nhìn trầm trồ trước sự rực rỡ, mong manh của anh đào dưới bầu trời xanh trong vắt. Bất chợt nhớ mùa này loa kèn cũng xuống phố vào những sớm tháng 4 bình yên.



Đêm, nghe tiếng mưa về ngang phố để sáng ra cảm nhận được một chút lạnh của một ngày đầy gió. Cũng thật lạ, một cơn đêm qua dường như đã mang cái rét trở về trong lưu luyến. Có lẽ nào nơi đây cũng có rét nàng Bân, lại nhớ những ngày gió về ngang phố, phả một chút mát dịu se lạnh cho một ngày tháng 4 khắc khoải, cho một mùa nhiều ước mong.

Tháng 4, những cơn mưa vội về ngang phố, phũ phàng trút xuống những cánh hoa anh đào mỏng manh. Để rồi có chút cảm giác tiếc nuối, cảm giác nhớ thương những cơn mưa rào mùa hạ bất chợt về ngang phố.Tháng 4 cho ai đó nhớ rét nàng Bân khi co ro trước những cơn gió lạnh giữa lòng phố đang ngập tràn hoa anh đào. Tháng 4 cho ai nhớ những đôi bàn tay vo nặn những chiếc bánh trôi của vào tiết hàn thực, lại nhớ về những dư vị cay cay nơi đầu lưỡi của những sợi gừng thái chỉ.


Tháng 4, những cơn mưa vội cũng đủ khiến lòng ai đó trùng xuống, và bất giác thở dài nhớ về những điều cũ kĩ. Tháng 4, cho những chiều thênh thang cứ đi mải miết dưới bầu trời xanh trong vắt. Tháng 4, cho những yêu thương đang chờ đợi vào một chiều lộng gió, vào những vòng quay của những tháng ngày thật lạ. Tháng 4, tiếng ai đó cười tươi dưới màu nắng dịu dàng tràn qua kẽ lá. Tháng 4, gọi yêu thương từ sâu thẳm con tim mình… và tháng 4, chầm chậm để đón những điều mới mẻ thật giản dị.

Phạm Ngọc Giao

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét