Em lại về dưới cái nắng tháng tư
góc đường xưa nơi chúng mình hò hẹn
hoa cứ rơi mà nỗi lòng kìm nén
dạo ấy lại về! lại một mùa lá rơi
Bước chậm dần, gặm từng nỗi chơi vơi!
nhớ ngày nào anh buông lơi vội vã
khi đã hứa dù đường đời bao ngã
anh vẫn ngồi đếm lá rớt cùng em
Hiện tại- quá khứ lại đan xen
nắng đổ dài men theo từng lối vắng
có bóng người bước đi trong thinh lặng
lòng ngậm ngùi, ước chiếc bóng xẻ hai
Em biết rằng đường mình chọn là sai?
để khi chia hai, chỉ một mình thầm khóc
em biết rằng những dấu chân nặng nhọc
mỏi mệt thế nào thì vẫn phải bước đi,
Anh ở đâu từ ngày mình chia li?
có lần nào ngồi nhặt từng chiếc lá?
có lần nào giữa dòng người xa lạ?
mà vô tình nhớ chiếc bóng ngày xưa?
Trời tháng tư lất phất những cơn mưa
mưa của trời, mưa lòng em cùng đổ
mưa cho đất chịu những ngày giông tố
mưa cho lòng loang lổ những cơn đau.
Tâm Di
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét