Anh đến muộn mùa Xuân không còn nữa
Tháng Ba đi bông Bưởi trắng nhụy tàn
Loa Kèn đã ắp đầy trên phố nhỏ
Lựu nghiêng mình đón đợi tháng Tư sang..
Em cột tóc, tô môi hồng thắm đượm
Chiếc khăn len bỏ lại phía mưa buồn
Hoa Gạo rụng bàn chân em lơ đễnh
Anh nắm chặt rồi không nỡ...
đành buông
Là thế đấy chuyện tình ta chẳng trọn
Em bên ai chiếc áo vest sậm màu
Trong buổi chiều hoàng hôn rơi bảng lảng
Anh trở về tri kỉ với đêm sâu...
Thì vẫn biết mùa Xuân không ở lại
Yêu thương kia anh những tưởng nắm hờ
Em siết chặt - người xưa thôi mê mại
Ai ngờ em hóa mất cánh Thiên Di..
Bay đi nhé! Hỡi loài chim phương Bắc
Giữa khơi xa, của những đại ngàn
Đừng hót nữa khi về ngang lối nhỏ
Có người nằm yên giấc
..giữa đám tang
Trần Thành Vinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét