Em đã dành quá nhiều những năm tháng thanh xuân
để dốc lòng thương anh - người chưa từng ngoái lại
em ở phía sau còn anh thì đi mãi
em có đau nhiều chắc cũng tại... em thương!
Em chỉ là cô gái rất bình thường
cần ai đó nắm tay trên ngả đường không bằng phẳng
em mỏi mòn mong
còn anh thì im lặng
em rất buồn anh chẳng biết phải không?
Em có nhận về tất cả những đau lòng
thì ở trong anh vẫn là ai đó khác
em rất chân thành
còn anh thì lạnh nhạt
đành một mình khao khát chuyện xa xôi!

Nhưng mà giờ đây em cũng nhận ra rồi
nếu người đã không thương thì cuối đường vẫn vậy
anh thì vô tình
còn em thì che đậy
che cả trái tim mình rồi chẳng thấy niềm vui...
Chuyện từng qua xem như giấc ngủ vùi
em đứng dậy vươn vai và cười chào anh nhé
bởi quá dại khờ để muộn màng tuổi trẻ
nên từ bây giờ sẽ thương lấy mình thôi.
Em đã để bao nhiêu hạnh phúc mất đi rồi!
Ngọc Hoài Nhân
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét