chia nửa xuân xanh và chân thành của một người con gái
để đợi một dáng hình
biết cả đời không bao giờ ngoảnh lại
anh có điểm tốt gì xứng đáng được em yêu?
Anh còn ngổn ngang trong quá khứ rất nhiều
nên chẳng dám mở lòng thương thêm ai được nữa
đáp lại em là lặng im vì anh không thể hứa
anh của bây giờ chưa thể làm chỗ dựa của em đâu!
Anh sợ một khi mối quan hệ bắt đầu
sẽ chẳng đủ quan tâm để rồi em thương tổn
cô đơn một mình còn hơn nắm tay rồi
mới phát hiện tin yêu không đủ lớn
để nắm đến suốt đời
để nắm hết trăm năm.

Em đừng đợi mưa rơi, đá chẳng thể ươm mầm
nếu đã chẳng có bắt đầu
thì âm thầm cất bước
anh chúc em bình yên như em từng có được
an nhiên của đời người anh gửi lại nơi em.
Phố ướt bởi cơn mưa
lòng người đau bởi cố chấp, yếu mềm
anh càng dịu dàng, em lại thêm hi vọng
thôi em về đi
và cũng đừng trông ngóng
đừng tự trách mình hay thất vọng về anh.
Đời đâu thiếu những giấc mơ rất đẹp...lại không thành.
THÚY NHÂN
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét