Và xin mưa rơi cho ướt lá mềm
Em đã sống như mùa ngang qua phố
Như nắng nhạt nhòa, như chiếc lá rơi êm.
Em đã sống như thể đời buồn tênh
Như lang thang cho qua ngày đoạn tháng
Như cô đơn giữa cuộc đời vô hạn
Như đã già rồi, già quá tháng năm trôi.
Em đã sống ở những chốn xa xôi
Đã qua hết những con đường bão tố
Và niềm tin đã bao lần tan vỡ
Đã khóc, đã cười, và đã nếm xót xa.

Em đã sống như đứa trẻ lạ nhà
Giữa thế giới của em mà buồn, mà tủi
Em đã sống như con kiến càng bám trên dề củi
Một đêm lũ về trôi dạt trên sông.
Em đã sống và thương những hừng đông
Thương buổi hoàng hôn trên miền quê nghèo ấy
Em đã sống để kiếp này được thấy
Được mất cuộc đời tựa cát bụi phù du.
(Mưa)
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét