Tâm tĩnh lặng, buồn phiền thôi gõ cửa
Thôi giận hờn, thôi yêu thương, mong nhớ
Kết thúc rồi, than thở nữa làm chi.
Quên một người từng dứt áo ra đi
Họ đã muốn, mình cần gì giữ lại
Nỗi đau này phải đâu là mãi mãi
Theo tháng ngày, lòng sẽ lại nguôi ngoai.
Quên thật rồi, chẳng muốn gọi tên ai
Quên mệt mỏi, chặng đường dài từng bước
Quên bận tâm đến những gì mất được
Thật vững vàng nhìn phía trước mà đi.
Thạch Lựu Mộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét