Ve vuốt khoảng tường
Rêu phong bám vào những ngón xòe ngơ ngác
Xanh rì thời gian và ướt mềm tiếng hát uyên ương
Phố thầm thì kể anh nghe
Từ độ em đi
Con sẻ mái cũng tung cánh bỏ vùng trời bé nhỏ
Đóng khung bình yên bằng những mái rêu buông
Mây ngơ ngẩn đuổi theo rồi thở dài quay lại
Ánh mắt phía sau ngơ ngác vô thường
Con sẻ trống một mình tha thẩn
Hót lại bài ca xưa
Giật mình nghe khung trời bé vọng tiếng mình đơn lẻ…
Rồi nó cũng bay đi
Cánh nhỏ xác xơ buồn
Nhưng mỗi mùa mây cũ
Lại trở về hót suông
Chân mỏi giẫm lên mép ngói
Loạng choạng trượt rêu…
Con chim si dại giờ khản giọng
Tiếng gọi rách nát không có người đồng vọng
Vẫn cứ miệt mài…
Bỗng cay mắt hình dung một ngày
Khi anh về lại
Chim sẻ vẫn còn thổn thức trên vai
Nguyễn Thiên Ngân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét