Khát một bờ vai
Dưới vòm trời nắng hạ ngọt gắt
Anh bỏ em tìm cơn mưa rất thật
Giấc mơ trưa thoáng cơn gió vô tình
Cổ tích biết giật mình
Chẳng ai đẩy sao chân người đi hối hả
Có một khoảng trời và nụ hôn lỡ hẹn sau vòm lá
Em thẫn thờ rút nắng gửi vào mây
Rút ánh nhìn thơ ngây
Rút cả lời yêu chòng chành
Con thuyền êm trôi vào dĩ vãng
Chắc kỷ niệm trong anh chỉ còn đống tro tàn
Lối nào bon chen, vì tim người rất chật
Em giấu khát khao giữa dòng đời tất bật
Mùa hạ này thừa nắng, thiếu anh...
Dương Bình Yên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét