Hà Nội mùa này đỏng đảnh cũng như em
Chợt nắng chợt mưa chẳng thể nào biết nữa
Anh ra phố mưa ào ào trước cửa
Anh về phòng, nắng gắt bên song
Hà Nội bây giờ vời vợi nhớ mong
Em về nơi xa nắng có hồng đôi má
Anh bỗng nghe lòng mình thật lạ
Chẳng biết là có phải nhớ em không
Trời rồi sẽ vào đông hoa sữa sẽ thôi nồng
Vầng trăng kia đang tròn rồi sẽ khuyết
Như anh và em gặp nhau rồi ly biệt
Dẫu biết thế rồi lòng vẫn cứ bâng khuâng
Anh bỗng ghét Hà Nội mùa thu liễu cứ rủ ven hồ
Bỗng ghét mùa đông trời không màu nắng
Bỗng ghét mùa xuân mưa thăm từng góc phố
Bỗng ghét mùa hè than thở những tiếng ve
Nhưng nếu từ nơi ấy em lặng lẽ quay về
Gom kỷ niệm bằng nhịp chân trên phố
Anh lại có thêm một đôi lần gặp gỡ
Hẳn không chông chênh khoảng nhớ thế này
Rồi có thể, bàn tay nắm bàn tay.
Hà nội mùa này khó hiểu như anh!
Sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét