Ta viết về em cô nàng tháng tám
Dịu dàng nhiều nhưng cũng lắm tinh ranh
Nếu đã yêu dâng hiến hết chân thành
Mè nheo lắm mà bướng ngang khỏi nói
Có lúc lặng im cô nàng hờn dỗi
Rồi nhờ gió thu gửi hộ đôi lời
Để cho ta lòng mong ngóng chơi vơi
Ta cũng biết nàng đang rơi nước mắt
Khi nàng vui môi rạng ngời trong nắng
Làm lá thu cũng xào xạc reo vui
Làn gió thu hôn lén má nàng cười
Ta chẳng kịp trao nàng lời yêu dấu
Gió đùa hoài cứ luồn sau vai áo
Để nàng cười khúc khích chẳng nhớ ta
Có đôi khi thu đỏng đảnh vậy mà
Để ta nhớ ta gọi là con nít
Viết cho em bao nhiêu là kỷ niệm
Nồng nàn mùa thu cô gái kiêu kỳ
Bên nhau rồi xin đừng vội bước đi
Duyên mãi nhé khắc ghi mùa yêu dấu.
Quý Phương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét