Ta sinh ra đã mang những nụ cười
Làm hành trang trên đường đời nghiệt ngã
Cười khi vui và mỗi khi buồn bã
Cười cho mình cho tất cả thế gian.
Cười vượt qua những thử thách gian nan
Cho tan đi những ưu phiền nghịch trở
Cười đáp trả những người điên người dở
Chẳng bận lòng nên rộng lượng thứ tha.
Cười mỗi khi niềm hạnh phúc đơm hoa
Hay nỗi đau không thể nào khỏa lấp
Cho niềm vui dẫu chỉ là nhỏ nhặt
Cho nỗi buồn dù rất rất cỏn con.
Cười sẻ chia với bạn hữu thân nhân
Hay ủi an những phận đời thua thiệt
Để giấu che tận sâu cùng ánh mắt
Những suy tư chỉ thuộc của riêng mình.
Để sau cùng nở nụ cười mãn nguyện
Trước những hàng nước mắt tiễn thương ta
Ta đã sống thật hạnh phúc chan hoà
Không nối tiếc hay còn gì vướng bận.
( Người Viết Thơ Đau )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét