Bàn chân giẫm lụt cả trời heo may
Một mình tôi đứng ỏ đây
Hồn thơ thả đến chân mây cuối trời
Nhưng em đã bỏ đi rồi
Cái mênh mông ấy vừa rơi vừa chìm
Đồng Đức Bốn
Hà Nội, tháng 8 năm 1989
Nguồn: Con ngựa trắng và rừng quả đắng (thơ), Đồng Đức Bốn, NXB Văn học, 1992
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét