Em lại về với biển chiều nay
Bỏ lại phía sau lưng những nhọc nhằn vội vã
Phố thị ồn ào người tính toan mặc cả
Chỉ có biển mênh mông là ôm hết nỗi niềm
Em kể biển nghe về cuộc sống chẳng êm
Lắm lúc cứ thấy mình chênh vênh, nhỏ bé
Biển có hiểu không mà gió ru khe khẽ
Và sóng oằn mình vẽ những nét cong?
Em kể biển nghe về năm tháng đợi mong,
Khi sự nhọc nhằn còn lưu trong đáy mắt
Đêm gió trở trời, mà lòng buồn hiu hắt
Nhớ nhớ thương thương cứ quanh quẩn bộn bề...
Có những thứ ra đi chẳng hẹn ngày về
Mà trái tim người cứ mặc nhiên cố chấp
Thanh xuân đi qua giữa dòng đời tấp nập
Trong vạn mặt người vẫn tìm kiếm...một ai
Biển có tin không, tin vào một ngày mai?
Nguyễn Phương Trâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét