nhưng em loay hoay mãi vẫn không tìm ra hạnh phúc
là tại vì em hay vì đường gập ghềnh, gấp khúc
mà hạnh phúc lại quá xa tầm tay với của em
Nhiều đêm em tự vấn chính em
sống đúng với trái tim có phải là mang tội
hay là em đang lầm đường, lạc lối
đem hạnh phúc của người rồi huyễn hoặc của chính em

Chẳng biết bao lần em nức nở trong đêm
"tự cắn nát môi mềm, đấm ngực gầy tứa máu"
nhưng vẫn không thể quên một niềm riêng đau đáu
khi ngay cả tiếng thở dài em cũng thấy thương anh
Em muốn ngửa mặt lên trời kêu một tiếng "trời ơi"
nhưng trời cao và xa làm sao hiểu thấu
em muốn kể với anh những điều em cất giấu
nhưng anh giờ là của người ta- nên đành ngắc ngứ trong lòng thành một tiếng kêu câm
(Sương Mai)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét