Ngược những giấc mơ của một thời nông nổi
Nơi phố xưa anh ngược chiều gió thổi
Bởi yêu anh em ngược cả lòng mình
Có những tình yêu... phút chốc trở nên vô hình
Khi em lặng lẽ nhìn anh, mang yêu thương đi ngược chiều gió
Và những đêm loay hoay trong từng nhịp thở
Vội vã kiếm tìm chút ấm áp nơi tim

Em trở về nhìn, và chỉ biết lặng im
Anh ngược yêu thương bước đi trong ngày gió
Em lặng lẽ giấu niềm riêng trong cỏ
Ngược lòng mình hay ngược lối yêu thương
Dẫu anh biết em, yêu anh nhiều đến bao nhiêu
Anh vẫn quay lưng, bước ngược đường ngược nắng
Em ngược lòng mình yêu anh trong thầm lặng
Vẫn đợi một ngày mai anh ngược lối quay về...
Vân Jenny
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét