Nhìn cả hai, thương tích đủ tơi bời
Đường thì rộng bước chân em thì nhỏ
Nghe cuộc buồn nắm níu chợt lên ngôi.
Anh không hiểu hay em còn hoang hoải
Yêu như không bám víu cũng được gì
Và những bước ngày sau giờ đã mỏi
Ngoảnh mặt về xin giữ lại.... đôi khi.

Buông tay rồi em sẽ thấy bình yên
Dẫu chẳng chắc trái tim này sẽ ổn
Trò cút bắt chân giày mòn đế gót
Em mệt nhừ, bụng dạ chẳng an nhiên.
Em mệt lắm, ta đừng gieo trách nhiệm
Chuyện hôm qua có lẽ vỡ tan rồi
Về nghe phố hát bài ca hoài niệm
Đợi mưa về, cho cỏ rối xanh tươi.
GIÓ
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét