Thân nắng gió và hơi men chếnh choáng
Mang day dứt của buổi chiều choạng vạng
Mang nỗi sầu theo cả những đêm thâu...
Người ta nói mình là gì của nhau?
Anh với em đi trên hai hướng khác.
Đến một ngày trái tim ta tan nát
Chốn bình yên vẫn còn phía rất xa...

Anh trở về mà em ở nơi xa...
Chỉ có những con đường ngày xưa cũ
Sáng se lạnh bức tường phong rêu phủ
Thấy mênh mang một nỗi nhớ lạ kỳ.
Buồn đã lâu vì ngược lối vẫn đi
Em mạnh mẽ anh gồng mình cứng cỏi
Đến khi nào bước chân ta thấy mõi
Ta quay về như những lúc chưa thương...
Phong Du
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét