Tháng ba chưa về lòng đã mang nhung nhớ,
Đâu phải tình yêu trong xa cách đều dang dở,
Như chuyện mùa Sưa - chuyện của những ước mơ.
Chuyện cô gái buồn hóa mình vào hoa trắng.
Vào cánh mỏng manh, vào hi vọng không thành.
Vào những đêm mưa lưa thưa buồn hoa rụng,
Sớm mai tàn sao chưa bớt nhớ nhung.

Cả cuộc đời chờ đợi trong mông lung
Chỉ mùa về mới đưa mình bật nở
Trắng long lanh nên hoa chẳng rực rỡ
Tháng ba đi rồi cây lại đứng chơ vơ.
Mùa qua mùa mang cả những giấc mơ
Hà Nội cũng buồn ngẩn ngơ mùa Sưa đến
Từng góc phố giấu mình trong kỷ niệm
Tháng ba về hoang vắng cả bình yên.
Dạ Phương
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét