Tập nhấm nháp vị buồn trong ly café đắng
Tập dốc vào lòng những gì cay đắng
Để khỏa lấp nỗi trống vắng của những vết sẹo chưa lành.
Mặc kệ em đi
Anh đâu còn là anh
Anh đâu còn là của riêng em như ngày xưa đó
Tình anh lơi lả như thoảng qua cơn gió
Lẳng lơ vung ngọt mát khắp trời…
Em đâu cần như thế đâu anh ơi
Chẳng trách khi yêu người ta thường trở nên ích kỷ
Và có một điều luôn luôn là chân lý
Chẳng có hạnh phúc nào cho cuộc tình tay ba…

Đành ngậm ngùi em chọn cách chia xa
Nhường đôi tay anh cho đôi tay kia nắm
Nhường anh và người kia những yêu thương say đắm
Còn em về làm bạn với cô đơn.
Đừng lo cho em
Em sẽ ổn cả thôi
Khi mà bão giông buộc người ta phải mạnh mẽ
Thì em còn sợ gì cô lẻ
Mà không dám buông tay
Như người ta vẫn bảo
Bong bóng muốn bay thì đôi tay làm sao giữ
Nên em về làm bạn với cô đơn…
(Du)
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét