_ Cô ơi, cô muốn tới nơi đâu?
_ À, cho tôi ghé xuống bến nào có tên là Hạnh phúc
Người soát vé nhìn tôi bằng ánh nhìn bất lực
_ Nơi đó làm gì có trên đời, cô hoang tưởng sao cô?
Tôi rời chuyến xe, đứng lại bên đường với một chiếc ô
Thành phố giữa mùa hè lại đổ những cơn mưa làm đất trời quầng vũ
Tôi cứ thế nhấc chân rồi lắc đầu ủ rũ
Bước tới hướng nào mà nước chẳng lem chân?
Người thanh niên đứng rũ bên đường, tầm mắt dõi hư không
Màu mắt khói mênh mông, tôi thấy lòng chới với
_ Cô muốn đi tìm hạnh phúc phải không, tôi nghe thấy trái tim cô thét gọi?
Tôi ngỡ ngàng:
_ Anh nghe thấu hay sao?
Chàng trai, môi nhếch lên nhưng không nở nụ cười:
_ Có khó mấy là bao,
Trong mắt cô, niềm khát khao hằn lên thành từng vệt
Hơi thở của cô, không mang chút niềm vui mà vương đầy mỏi mệt
Và từ lúc nãy đến giờ, cô đứng mãi, chơi vơi.

_ Ôi anh này, anh cứ như chắc chắn rằng mình nhìn thấu được tôi
Tôi đứng mãi là vì chân còn mỏi đấy thôi, chứ chơi vơi nào có
Tôi mạnh mẽ lắm nha, đừng nhìn tôi bé nhỏ
Tôi vẫn cứ tươi cười, anh không thấy sao anh?
_ Mỗi con người, đều tự tạo cho mình đầy rẫy những lằn ranh
Một chiếc lồng, cất giữ những mong manh, không người ngoài nào thấy
Nhưng cô có chắc không, giữa đêm khuya thức dậy
Cô dám bảo không cần thêm người nữa ở bên?
Tôi thở dài:
_ Có lẽ anh đúng rồi, dù tươi cười tôi vẫn thấy chênh vênh
Rất nhiều những buổi đêm, tôi bàng hoàng tỉnh giấc
Nhưng anh nói đi, làm sao để tin: đâu là dối gian, điều gì là chân thật
Tôi nhầm lẫn mãi rồi, giờ chỉ biết hoài nghi.
Chàng trai bật cười:
_ Cô gái này, điều đó có khó chi
Đặt tay lên trái tim đi, cô có nghe nhịp lòng mình rõ rệt
Niềm tin vào người khác ư, cũng thế thôi, đừng sợ sệt
Bao dung cả tấm lòng, cô sẽ nhận ra thôi.
_ Cảm ơn anh rất nhiều, xe đến rồi, tôi phải lên chuyến kế tiếp thôi
Nhưng tôi sẽ học cách để những dỗi hờn, những đơn côi trôi về một miền khác
Bởi tôi đã biết hạnh phúc không ở đâu xa nên chẳng sợ mình đi lạc
Hạnh phúc là ở trong tim, khi ta biết mở lòng.
_ Cà Phê _( Bích Nga )
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét