Vén xuân xanh chải lại mái tóc gầy
Tự trang điểm tự thương ta dù muộn
Tự dỗ mình và ngóng chuyến heo may

Về nhặt lại những lá vàng mùa trước
Vẽ tuổi thơ bằng ký ức sau hè
Ngồi khâu lại những nỗi đời mất - được
Ngắm lục bình và đợi một tiếng ve
Về cắt cỏ, chăm con gà còn nhỏ
Nhổ tóc sâu nói với Mẹ muôn điều
Chợt thấy hồn nhẹ như thời còn thuở
Tuổi thơ ngây chưa sóng gió đìu hiu..
(Mưa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét