góc bếp của ta vẫn dành chỗ người ngồi...)
nếu có đôi lần bất giác trong đời
đến cả nụ cười cũng đầy mỏi mệt
hãy trở về ôm ta mà quên hết
bởi ngày mai,
ta biết sẽ bình minh

ta vẫn lắng nghe dẫu cả nỗi lặng thinh
người ngồi đó đinh ninh và trăn trở
ta không hứa trọn một đời che chở
nhưng bờ vai ta người cứ tựa...nếu cần
ta vẫn mong có thể được một lần
người ngồi cạnh
gần hơn...
...gần hơn nữa
(P2T)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét