NỖI NHỚ CHẲNG NGHE LỜI - CẢM XÚC 365

NƠI CẢM XÚC THAY LỜI MUỐN NÓI!

Thứ Năm, 17 tháng 8, 2017

NỖI NHỚ CHẲNG NGHE LỜI



Phố hoang lạnh hơn những mùa đông cũ
Gió dỗi hờn, hàng cây đứng lẻ loi
Mây sụt sùi, trời buồn như muốn khóc
Chắc bởi vì ta đã cách xa rồi?

Biết chẳng thể ở bên nhau suốt kiếp
Nhưng nhớ thương da diết cứ tìm về
Đêm cúi đầu mặc mưa rơi ướt áo
Trái tim gầy lạnh hơn nỗi tái tê

Em bây giờ đã thôi buồn, thôi khóc
Không có anh, đã biết tự thương mình
Anh bây giờ...bây giờ ra sao nhỉ?
Quên được chưa chút kỷ niệm mong manh?





Mình em thôi trên phố dài lặng lẽ
Con phố ngày nào quấn quýt tay đan
Sương khuya rớt lặng thầm trong ký ức
Phố buồn không, hiu hắt ngọn đèn vàng?

Đã dặn lòng không nghĩ về anh nữa
Mà đêm nay nỗi nhớ chẳng nghe lời
Tại gió mưa, hay tại mình không thể
Quên được một người đã quá xa xôi...??

LĐ 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét