Bây giờ thì em ngừng khóc được chưa?
Chuyện dang dở bình thường như hơi thở
Chuyện người yêu người, tin hết lòng, rồi vỡ
Chẳng phải là ai cũng nếm qua sao?
Em xem kìa, nước mắt lại rơi mau
Khi em khóc, u sầu rơi lã chã
Hết duyên rồi, như vay xong cần trả
Trả hết rồi, xé giấy nợ được chưa?

Tháng Bảy này, ngập ngụa những ngày mưa
Mùa Mẫu Đơn sắp tàn, em đâu nào hay biết.
Phải chăng yêu người, là cho mình được việc
Đòi hỏi không thành, thì ăn vạ tình thương
Trong vở kịch đời, cứ chọn lốt đáng thương
Sao vai chính kiêu hùng em không đóng?
Vịnh an yên chấp gì bao cơn sóng
Tỉnh đi em, ngồi đấy khóc được gì?
Hà Trinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét