Lòng buồn như lá đổ
Vào một chiều cuối thu
Mưa ướt nhòe mắt phố
Mênh mang lẫn mịt mù
Nói gì cho nhau nhỉ?
Thương nhớ hóa xa xôi
Em nhiều khi đãng trí
Chán yêu đương quá rồi
Vài ba lần ước hẹn
Hạnh phúc giản đơn thôi
Vùng ngoại ô xa vắng
Hay ở cuối chân đồi
Mênh mông là hoa cỏ
Vườn nhà trồng ít rau
Vài ba con cún nhỏ
Khung cửa sổ đủ màu

Bình minh là thấy nắng
Thấy cả nỗi yên vui
Thấy cuộc đời đơn giản
Có nhau là đủ rồi
Nhưng mà niềm mơ ước
Cũng chỉ là ước mơ
Chuyện đời ai nói trước
Bạc bẽo đến không ngờ
Anh thành người xa lạ
Sau ngừng ấy thân quen
Em thì sau tất cả
Như nếm đủ ưu phiền
Chúng mình không đi tiếp
Mà chọn rẽ ngang nhau
Bao nhiêu là kỷ niệm
Thành con nước qua cầu.
Mưa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét