Mình sẽ đón một mùa đông thật ấm
Căn nhà nhỏ thêm bàn tay cô Tấm
Thoảng mùi hương thơm thảo thị ươm vàng.
Con trẻ nô đùa, cười khóc lẫn hát vang
Anh sẵn sàng làm ngựa phi khắp chốn
Nhong nhong nhong rồi một hai ba bốn
Độ ba mươi, anh bỗng hóa năm mười
Em nấu ăn thi thoảng nhoẻn miệng cười
Cá cơm canh thơm lừng gian bếp nhỏ
Mặc ngoài kia phủ cam vàng xanh đỏ
Sao ấm bằng ngọn lửa nhỏ em nhen
Mấy mươi năm anh đơn độc thành quen
Lời yêu thương thật khó khăn trao gởi
Nên những lúc mắt em buồn vời vợi
Hãy để vai anh thành gối tựa êm đềm
Sẽ có những lần em trằn trọc thâu đêm
Đem cô đơn vào cả trong giấc ngủ
Yêu thương của anh chưa bao giờ là đủ
Cho những hi sinh em nhận lấy phần mình
Nhưng em à, đêm tối sẽ bình minh
"Hạnh phúc sẽ hồi sinh từ trong gian khổ"
Anh không là Hoàng tử
không là chàng trai vạn người mê
nhưng sẽ là bến đỗ
Để em bình yên neo đậu thuyền mình
Chúng ta chưa từng gọi tên một cuộc tình
Em thông minh, anh tin rằng em hiểu
Ánh mắt anh đã vạn lần cam chịu
Mỗi độ em tha thướt bóng hồng.
Em có bằng lòng làm vợ anh không?
Lê Hồng Mận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét