Sóng gió dẫu to cũng chẳng thể làm cho bước chân rệu rã
Sau những tin yêu dại khờ,sau những lần vấp ngã
Em đã tự biết vực mình đứng dậy thoát khỏi những sầu thương
Em ổn mà...thật đấy...dẫu vấn vương
Vẫn đôi khi tìm đường quay trở về dĩ vãng
Những nổi đau một thời cũng ngủ yên trong con tim câm lặng
Những nổi nhớ cũng nhạt dần.tẩy ký ức hanh hao
Em ổn mà...thật đấy dẫu khát khao
Vẫn ước được yêu và mong nhiều hơn thế
Dẫu biết chẳng phải anh thì không ai có thể
̉Gõ cửa trái tim buồn và đánh thức những cuồng si
Nhưng em ổn thật mà... Nên anh cứ đi đi
Đừng quay lại làm chi,lo những điều được mất
Hãy cứ để em một mình giữa vòng xoay tất bật
Giữa cuộc đời chật vật những hoài nghi
Em tự biết yêu mình...
Em ổn thật mà...
Nên anh cứ đi đi
Ngọc Anh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét