vì em biết trước rằng điều gì sẽ đến
anh chẳng là thuyền...em cũng không là bến
nên nỗi đợi chờ có lẽ cũng nên quên...
Anh đừng buồn khi em chẳng ở bên
nghe anh nói chuyện buồn vui như trước
anh đừng buồn khi một mình cất bước
giữa lối quen bất chợt thấy xa xôi!
Anh đừng buồn...rồi anh sẽ vui thôi
khi ai đó cho anh nụ cười khác
nụ cười hồn nhiên...không cay...không nhạt
nụ cười của anh...dành cho mỗi anh thôi...
Anh đừng buồn khi người khác có đôi
mỗi chiều thứ bảy dắt nhau về trên phố
anh đừng buồn sau một mùa giông tố
bởi trái tim anh sắp sửa...biết yêu rồi!
Anh đừng buồn...không ai trách anh đâu
vì họ hiểu nỗi đau anh còn giữ
cũng hiểu anh buồn hay trầm ngâm,tư lự
ngẫm lòng mình...ôm những nỗi suy tư...
Anh đừng buồn...em không trách anh đâu
chỉ là chung bước không lâu hơn được nữa
đôi khi yêu thương không thể nào chọn lựa
nên chẳng hứa nhiều biết sẽ tổn thương nhau...
Anh đừng buồn và anh cũng đừng đau
bây giờ thế...biết chừng mai sau khác
hãy để nỗi buồn cuốn đi như bụi cát
rồi lại một ngày ai khác khiến anh vui!
(P2T)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét