Phố xá ồn ào, người đông, mỏi mệt...
Buổi chiều không anh, chiều đi không hết
Em giận mình quạnh quẽ giữa hoàng hôn.
Chiều không anh, đường về bỗng dài hơn
Người xuôi ngược, ai cùng em rẽ trái?
Để bước song hành, để cùng dừng lại,
Hai chúng mình – một mái ấm yêu thương.
Chiều lại không anh, buổi chiều mờ sương…
Đâu phải bởi mắt em buồn chợt ướt
Chiều không nhau, anh ơi em nghe được
Những lúc anh một mình… khao khát gọi tên em.
Đừng để chiều về ta không có nhau
Xoay khắp hướng vẫn là mênh mang gió
Con đường quen, chân bỗng về lạc ngõ,
Bóng dáng nào... cũng tưởng bóng người yêu.
(ST)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét