Chỉ là em tự dối mình thôi,
Tự cắn nát đôi môi, tự làm mình bật khóc.
Để kiếm tìm tình yêu thật sự là một điều khó nhọc
Nên em không đành lòng trả nhau về những ngày tháng cô đơn.
Em có bao giờ đòi hỏi gì nhiều hơn
Ngoài một tin nhắn quan tâm, một cuộc gọi trong đêm giữa căn phòng cô quạnh.
Nhưng tình yêu của anh lại được nuôi bằng hững hờ, giá lạnh.
Còn em vẫn nhủ lòng chắc anh bận, anh quên.
Em tự ru mình sống bằng những thói quen,
Tự khóc cười với đêm, tự riêng mình em sống.
Cho đến một ngày nỗi đau cứa sâu... Trái tim em trống rỗng
Em mới thôi dối lòng... Can đảm nói chia tay.
Tình yêu nào chẳng có những đắng cay,
Chẳng có đôi lần say mới giật mình tỉnh giấc.
Em yếu đuối một lần, vỡ oà trong tiếng nấc
Rồi mạnh mẽ đứng lên sau vấp váp đầu đời.
Tình yêu đâu thể nuôi bằng sự cố gắng của một người,
Đâu thể lớn lên bằng nỗi đau và niềm tin phải dối lòng mới có.
Vì vậy.... Anh ơi... Đừng nói gì thêm nữa
Em mệt mỏi thật rồi.... Chẳng tiếp tục yêu đâu.
Em chọn kết thúc rồi... Kết thúc một nỗi đau...
Ngọc Anh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét