Em lại về với biển chiều nay
Vẽ nỗi nhớ nhung bằng hình hài con sóng
Gió đã lặng yên mà lòng em bão động
Nghiêng bên nào cũng chạm nỗi xót xa
Em trở về nghe lời biển thiết tha
Khản giọng gọi tên mà bóng thuyền chẳng thấy
Thuyền vui khơi xa, lòng biển đau biết mấy
Khóc cạn máu tim nên biển mặn thêm rồi
Em trở về ôm lòng biển đơn côi
Biển kể em nghe câu chuyện tình dang dở
Ngọn sóng vỡ đôi, biển dường như nức nở
Hay chính em đang khóc chuyện chúng mình?
Em trở về ru đời trong lặng thinh
Sóng biển mệt nhoài qua mấy mùa nghiệt ngã
Em kiệt sức giữa tình người dối trá
Bước hướng nào cũng lạc lõng, chông chênh
Em trở về với biển để tìm quên
Biển bao dung uống cạn dòng nước mắt
Ngày ngày ấp ôm bao cuộc tình đã chết
Nên biển bây giờ chỉ còn lại tang thương…
- timbuondoncoi -
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét