Có những lần thơ thẩn ngắm trời cao
Mây theo nhau cuộc vô cùng đuổi bắt
Em hỏi lòng một câu rất thật
Liệu suốt đời ta mãi có nhau?
Em đã yêu anh trong sáng mối tình đầu
Vụng dại, đáng yêu một thời áo trắng
Ngày đông mưa bay, ngày hè rực nắng
Năm tháng dần qua chở nặng ân tình.
Rồi một ngày bền chặt hóa mong manh
Đôi cánh chim bay rẽ trời khát vọng
Một mối tình đầu đã thành xa vắng
Một giấc mơ yêu tắt nắng giữa chừng.
Đã có những chiều nỗi nhớ rưng rưng
Em cuốn vội những mảng tranh ký ức
Đi tiếp nhé anh, ngoài kia đời rất thực
Giông bão qua rồi, ta tiếp bước an yên.
Diệu Ngọc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét