Kỷ niệm chúng mình đã gửi lại dòng sông
Nơi mối tình đầu chênh chao từng con sóng
Một chiều hanh hao, một bên bờ ngả bóng
Thoáng hạnh phúc nào chìm xuống dáy sông sâu.
Ta đã lạc nhau giữa xuôi ngược bể dâu
Để hẹn mỗi năm quay về dòng sông ấy
Bên ly cà phê những ngày xưa sống dậy
Em thanh thản nhìn những con sóng đi hoang.
Ta mặc cho dòng ký ức lang thang
Không trăn trở, không ngậm ngùi, trách móc
Em cười trong veo mỗi khi anh thầm nhắc
Những khoảnh khắc nào giờ đã hóa mây bay.
Giữa hai chúng mình không ràng buộc, trả vay
Tình yêu một thời đã trôi miền miên viễn
Tách trà cuối đông em cũng không thể hẹn
Để bước anh đi không va vấp, ngập ngừng.
Dòng sông bao năm vẫn cứ chảy lưng lưng
Sông không cạn trơ cũng chẳng đầy ăm ắp
Chiều gió mênh mang một lời thầm nhắc
Chẳng biết năm nay đôi bạn có quay về?
Diệu Ngọc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét