Bài thơ này anh viết tặng cho em
Là bài thơ về cuộc đời của cỏ
Tưởng rất yếu mềm mong manh dễ đổ
Mưa nắng bão bùng cỏ đứng hiên ngang.
Hứng chịu sức người chà đạp vẫn tốt lên
Sau mỗi cơn mưa những cành non nảy lộc
Dẫu đất mỡ màu hay phèn chua khô khốc
Vẫn mọc um tùm trong mọi khó khăn.
Cỏ dại muôn đời mặc chiếc áo xanh
Như để chứng minh cho người ta thấy
Nghị lực phi thường dẫu yếu mềm thế đấy
Có bị dập vùi cũng đứng dậy nhanh thôi
Suốt bốn mùa miền ngược đến miền xuôi
Cỏ khắp muôn nơi dẫu phận đời bé nhỏ
Cỏ cũng biết đau khi cành kia héo úa
Nhưng vẫn khát khao vươn đến ánh mặt trời
Cuộc đời của cỏ như em đó em ơi
Chẳng thể chết đi trước những lời thi phị
Mọi sự khổ đau mạnh mẽ lên em nhé
Như cỏ kiên cường giữa bão tố phong ba
(Người Viết Thơ Đau)
Thơ hay quá.
Trả lờiXóa