Người gửi tấm thiệp màu hồng
Mời chung vui ngày cưới vợ
Nghe lòng mình cuồn cuộn sóng
Nhớ về thuở nào ngây thơ
Trưa hè một đám con nít
Chơi trò chú rể cô dâu
Anh - Vị vua xứ cổ tích
Mão lá dừa đội trên đầu
Em - cô Tấm trong truyền thuyết
Xinh xắn và rất ngoan hiền
Mà theo dân gian thêu dệt
Sẽ cùng nhà vua nên duyên
Ngoéo tay anh buông lời hứa
Lớn lên sẽ cùng chung nhà
Mười năm em hoài tựa cửa
Đợi chờ một chuyến xe hoa
Mùa cứ cõng mùa nhẹ trôi
Phôi phai theo đó đâm chồi
Vui bên mắt môi quyến rũ
Anh dần quên mất em rồi
Ngày xưa nào đâu biết trước
Tình anh mật đắng trên đời
Đến nay khi đã hiểu được
Giọt sầu mãi miết tuôn rơi
Em cũng muốn đến đám cưới
Chúc câu hạnh phúc về sau
Nhưng sợ kỷ niệm tìm tới
Khiến trái tim thêm lần đau
Đám cưới người mình từng thương
Vào một buổi chiều đầy nắng
Em - kẻ xa lạ bên đường
Đứng khóc thầm nơi góc vắng.
Song Nhi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét