Là phụ nữ đôi khi cần mạnh mẽ
Để vượt qua những dị nghị đời thường
Không mít ướt hay âm thầm chịu đựng
Chỉ yếu mềm nhận lại sự tổn thương
Là phụ nữ đôi khi phải can trường
Bước vững trải dù đường đầy bảo nổi
Không dựa dẫm vào nghĩ suy chông đợi
Vào bờ vai vòng tay ấm người nào
Là phụ nữ cần phải biết tự hào
Về bản thân dù đào tơ mong mảnh
Biết yêu ghét, biết làm duyên, biết chảnh
Biết thương mình hơn cả biết thương ai
Là phụ nữ đẹp như đóa hoa mai
Dù rức rở nhưng tuổi xuân ngắn ngủi
Nên phải sống thật vui tươi thoải mái
Biết mong chờ biết thương nhớ lãng quên
Là phụ nữ cần phải biết bình yên
Đừng lênh đênh như con thuyền giữa biển
Vì nỗi đau của cuộng tình chẳng vẹn
Mà mắt buồn đắng nghẹn mỗi đêm khuya
Là phụ nữ phải biết tự chở che
Cho bản thân trước khi người xuất hiện
Đừng vì buồn vội tin lời hứa hẹn
Phải lạnh lùng để thử thách nghe chưa
(Người Viết Thơ Đau)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét