Anh còn nhớ khung trời xưa- tháng Sáu?
Cơn mưa chiều ướt sũng một miền thương
Có một người đứng lặng giữa sân trường
Giọt nước mắt ướt nhoè trang lưu bút
Ngày chia xa ngồi gần nhau một chút
Muốn nói bao điều nhưng chẳng thành câu
Cánh bằng lăng trao- hẹn hứa ngày sau
Tiếng ve kêu rát cả trời hạ đỏ
Mười năm rồi, mình em- cô gái nhỏ
Nhặt cánh phượng hồng- ghép những vần thơ
Thời gian trôi- duy nhất một giấc mơ
Bằng lăng tím rưng rưng chiều tháng Sáu
Có những niềm đau cố tình chôn giấu
Mà chiều nay bỗng nức nở, xót xa
Giữa sân trường tà áo trắng ngang qua
Cánh bằng lăng rơi...
tím trời thương nhớ...
Lam Khuê
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét