Tự khúc - CẢM XÚC 365

NƠI CẢM XÚC THAY LỜI MUỐN NÓI!

Thứ Hai, 17 tháng 4, 2017

Tự khúc



Bỏ lại những khát khao
Em lao mình phía ngày chông chênh nắng
Phía giấc mơ vắng lặng
Im ắng những nỗi buồn.

Run run úp mặt ngón tay suông
Lòng có tan thành biển?
Sao thét gào
Chìm lấp giữa bình yên.

Có những ngày
Quay quắt đợi mùa lên
Em vẫn cố để không nhìn hướng khác
Giấu giấc mơ để đôi chân khỏi lạc
Để đến cùng
Vẫn lối về phía anh.




Em chẳng thể, dù một chút mong manh
Quay lưng lại ngày đã xanh thăm thẳm
Chiếc neo - anh giữ em - con tàu đắm
Để hành trình sao cứ mãi chông chênh.

Em chẳng thể cầu xin anh lãng quên
Đừng níu giữ trái tim em đầy gió
Em biết chẳng thể nào anh từ bỏ
Em- thói quen, ký ức, cuộc đời.

Và đêm nay
…có một vì sao rơi
Em tiễn biệt những giấc mơ khắc khoải
Đi bên anh với bình yên trống trải
Giấu xót xa trên những phiến môi cười…


Đoàn Ngọc Thảo Nguyên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét