Ngày chúng mình im lặng xa nhau
Là ngày em thấy lòng đau như trăm ngàn vết cứa
Có những điều đã qua… giờ không còn về nữa
Như chiếc lá rụng bên thềm dần mục rữa bởi thời gian.
Ngày chúng mình chia tay anh có thấy nhẹ nhàng?
Con đường nắng vẫn vàng, trời vẫn xanh biết mấy
Vẫn giọng nói ngày xưa… vẫn nụ cười thưở ấy
Mà sao giây phút này… bỗng thấy hóa xa xôi?
Ngày chúng mình trả nhau về hò hẹn với đơn côi
Niềm tin chia đôi và yêu thương gục chết.
Vẫn biết khi quay lưng cũng sẽ là đoạn kết
Mà mãi giùng giằng giữa dừng lại – bước đi.
Anh trả em về với ngày hôm qua đi
Với ngày yêu thương chưa phai phôi hay nhuốm màu ly biệt
Nỗi nhớ chẳng mỏi mòn, giọt sầu chưa cạn kiệt,
Trái tim chưa vết tỳ, chưa nếm trải niềm đau.
Ngày chúng mình chia tay… kẻ đi trước – người sau
Chỉ có em quay đầu… nhìn bóng anh xa khuất.
Ừ thì nắng vẫn vàng, trời vẫn xanh, Thu vẫn đẹp ngây ngất
Chỉ có lòng người nhuốm vị những cơn mưa.
Ngày chúng mình chia tay…
Em khóc rồi…
Anh đã khóc… hay chưa?
Ngọc Anh (TNA)
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét