Gặp được nhau giữa muôn triệu con người
Là phận số cuộc đời này sắp đặt
Nên ai ơi đừng hững hờ, lạnh nhạt
Mà vô tình đánh mất mối lương duyên.
Sống chân thành không lừa lọc, quẩn quanh
Hãy trao đi thứ tình yêu đẹp nhất
Đừng nghĩ suy những điều mình được mất
Về ngày sau chuyện vốn rất xa vời.
Có thành không là việc của hai người
Dù nguyệt lão trói buộc bằng trăm mối
Hai tâm hồn phải cùng nhau hướng tới
Không dễ dàng buông bỏ trước bão giông
Đường hạnh phúc nào rải thảm hoa hồng
Như bao người vẫn viễn vông, tơ tưởng
Đường hạnh phúc là con đừng muôn hướng
Đầy gập ghềnh và lắm nẻo phong ba
Nên người à đừng oán trách chi nha
Cớ vì sao duyên tình này lận đận
Hãy trách mình đã vô tình đánh mất
Để một đời ôm nuối tiếc mà đi
Người Viết Thơ Đau
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét