Tôi đang đi trên con đường của riêng tôi
Có những lần mưa rơi, toàn thân tôi ướt sũng
Có đoạn đường quá xa, bàn chân tôi muốn gục
Khi đó tôi nhìn về…hạnh phúc phía đằng xa.
Có những khi tôi chỉ muốn tan ra
Thành gió, thành mây rồi tha hồ bay bổng
Nhưng sẽ được gì sau niềm vui trống rỗng
Tôi mỉm cười học cách sống chân phương.
Có những khi tôi thấy mình đáng thương
Thấy đời bất công, cản đường tôi đi tới
Nhưng thành công không cho người nông nổi
Những khó khăn này, ai cũng phải trải qua.
Có những lần tôi bùi ngùi, xót xa
Cho chính tôi khi người ta hờ hững
Mắt nhìn nhau không chút gì lắng đọng
Nhưng tôi nhận ra mình cũng chẳng hơn gì.
Tôi hiểu rằng hạnh phúc là cho đi
Đừng tính toan nhận về nhiều hay ít
Con đường mình đi nhiều chông gai, mỏi mệt
Để chính mình biết quý trọng ngày mai
Lai Ka
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét