Dẫu biết rằng cuộc sống chẳng như mơ
Và tình yêu nên tôn thờ nếu có thể
Đừng cảm ơn anh mà hãy luôn mạnh mẽ
Nắm tay anh và nhớ đừng rời xa
Đừng mỏng manh tựa như những loài hoa
Chưa kịp thắm màu đã tàn nhanh trong gió
Đã bao đôi tình nhân hứa yêu rồi bỏ ngỏ
Rồi xa nhau như họ chỉ đã từng...
Từng quen biết nay lại giống người dưng
Hạnh phúc mỏng manh bàn tay thôi nắm chặt
Anh cũng sợ một người kia lạc mất
Phố đông người mãi chẳng thấy em đâu
Anh sẽ chờ, chờ mãi đến ngày sau
Mặc Đông lạnh, Thu thay màu áo mới
Kệ cả những nỗi buồn xưa dịu vợi
Mãi chờ em nơi phía cuối con đường
Anh vẫn chờ, mặc kệ dẫu gió sương
Kệ cả những lối mòn mưa ướt áo
Chẳng cần hứa đâu, chỉ cần em hãy bảo
"Trọn một kiếp người chỉ yêu mãi riêng anh
Trần Thành Vinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét